Tác giả: Trần Chỉnh; Thôn bình Nguyên, Xã Đa Lộc, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên

Bài 1: Thư Từ Đảo Xa. 

Bốn mặt biển khơi một mình anh đứng

Gác bầu trời, canh giữ biển quê hương 

Những đêm mưa hay nắng cháy thao trường 

Một ý trí vượt muôn ngàn con sóng.

Anh hiên ngang nắm chắc tay cây súng

Nhằm quân thù anh bắt chúng quỳ chân

Giữa trùng khơi dẫu gian khó muôn phần

Trung với Đảng, giữ bình yên Tổ Quốc.

Trái tim anh nguyện dâng cho đất nước 

Cho rừng vàng biển bạc quê hương

Cho em thơ vui cắp sách tới trường

Cho đồng lúa cùng cỏ cây hoa lá.

Với em yêu đó cũng là tất cả

Dành cho em, cho cả con thơ

Dù nơi đây chẳng có bến có bờ

Anh vẫn gửi qua từng con sóng vỗ.

Cũng vì thương mà nên duyên chồng vợ 

Vì cuộc đời râu bể lắm gian truân

Vẫn gắng gượng dù tim em cô quạnh 

Đôi vai gầy em gánh nợ ba sinh.

Em đừng buồn vì chồng em là lính

Và đừng giận khi nỗi hẹn chờ tin

Đêm mưa xa đừng đứng cửa ngóng nhìn

Đừng thao thức đêm đông dài gối lạnh.

Nổi bão dông rồi trời lại trong xanh

Biển vẫn êm ru em từng con sóng

Nơi xa kia vẫn có một người lính

Luôn tự hào về vợ lính em ơi...!

Bài 2: Nỗi Nhớ Tháng Ba

Nắng ủ vàng se sắt  nhớ tháng ba

Về hong tóc mây bồng bềnh hương bưởi

Tuổi đôi tám em hồn nhiên tươi rói

Nụ chớm hồng e ấp dưới trăng non.

Tháng ba sang ươm sắc trắng sân trường

Còn vương vấn chút hương xuân vời vợi

Mắt long lanh thì thầm em khẽ hỏi

Nắng có về hong ký ức tháng ba.

Nắng có về tỏa ngát những mùa hoa

Gọi ong đến thẹn thùng trao mật ngọt

Nắng có gọi đàn chim líu lo hót

Cho cung đàn ngân mãi khúc mê ly.

Tháng ba về du lại khúc tình si

Màu xoan tím nhuộm một thời  vụng dại

Thôi cứ để cho cõi lòng hoang hoải

Cho vần thơ ngâm mãi chẳng thành câu.

Thôi cứ để lời hẹn ước ban đầu

Cứ chìm sâu... chìm sâu trong ảo vọng

Để ta, Người đi giữa hai lối mộng

Khắc khoải buồn...

trong nỗi nhớ tháng ba...

Trần Chỉnh